Câu chuyện xe điện Smile

Xe điện Smile – cả một quá trình:

Chào các bạn tôi là Phạm Lý Minh Khoa, người đồng sáng lập công ty Xe Điện Smile, đồng thời cũng là người kế thừa cửa hiệu xe đạp Phượng Hoàng. Tôi rất lấy làm vui vì một mối lương duyên nào đó mà bạn biết đến tôi cũng như đang ngồi đây đọc từng dòng chữ mà tôi biết. Dù chúng ta chưa từng gặp gỡ nhau, nhưng khi bạn đọc bài viết này, tôi muốn cảm ơn bạn rất nhiều. Đây là cơ hội để bạn hiểu thêm về tôi và chúng ta sẽ kết nối với nhau. Ngay sau đây là câu chuyện của Xe Điện Smile.

XeDienSmile.com
Xe điện Smile – anh chủ Phạm Lý Minh Khoa

Tôi là một người con sinh ra tại vùng đất Sài Gòn, ngày nay được mọi người gọi bằng cái tên mỹ miều, Thành phố mang tên Bác. Nơi mà dòng người hối hả từ sáng đến tối, nơi vùng đất mà dân cư tứ phương đổ về để xây dựng cơ ngơi, lập nghiệp. Tôi có vài người bạn, họ hay nói vui rằng: “Sài Gòn không bao giờ ngủ vì tiền không bao giờ đủ”. Câu nói này ở một khía cạnh nào đó nó đúng. Nơi mọi người kiếm tiền để trang trải cho những dự định, ước ao và gửi tiền cho người thân trong gia đình.

Tình yêu thương của ba và mẹ.

Tôi lớn lên trong sự yêu thương và chăm sóc của ba lẫn mẹ. Là anh hai lớn trong gia đình, tôi rất hiểu sự vất vả của ba, sự tảo tần của mẹ. Gia đình tôi có truyền thống 3 đời là xe đạp, sau này là xe đạp điện. Ba tôi làm công việc sửa xe và buôn bán. Trong khi đó mẹ tôi là một công nhân may. Sau giải phóng được 15 năm thì ba và mẹ tôi gặp nhau. Mối nhân duyên đó gắn bó đến năm thứ 5 thì ba và mẹ tôi về chung một nhà.

My family
Gia đình nhỏ của Phạm Lý Minh Khoa

Ba tôi là Phạm Ngọc Long, ông ấy là một người con sinh ra ở Thái Bình. Vốn bản tính cần cù và chịu khó, như trong công việc, hôm nào ba tôi chưa xong việc ông ấy sẽ không thể nào ngả lưng được. Những hình ảnh về ba tôi cặm cụi ngồi đan từng cái căm xe, vá từng cái ruột xe cho những vị khách sẽ mãi là hình ảnh mà tôi không bao giờ, không bao giờ quên.

Về ba của Khoa

Ba tôi tuy ít học, nhưng tôi học được khá nhiều điều hay từ ông. Ông dạy tôi làm điều thiện, sống chan hoà với những người chung sống. Tôi vẫn luôn nhớ rõ lúc nhỏ tôi thường hay bắt nạt những bạn chung xóm nhỏ. Ba tôi đi làm về biết được đã lôi tôi vào nhà và đánh tôi thật đau. Ba dạy rằng: “Kẻ mạnh không phải dùng sức khoẻ để hiếp đáp kẻ yếu, mà là nâng đỡ họ trên vai của mình.” Lời ba nói, đến bây giờ ngồi viết ra tôi vẫn cảm thấy vô cùng xúc động, cảm giác không sao tả được. Chắc là tôi lại nhớ ba tôi rồi!

Và mẹ của Khoa

Mẹ tôi là Lý Thị Kiển, lúc trước mẹ tôi là một công nhân may ở một xí nghiệp chuyên gia công sản phẩm. Sau này vì cảm thấy không phù hợp nên mẹ tôi học thêm y sĩ nha khoa. Hiện nay mẹ tôi đã về hưu, bà có một phòng mạch nho nhỏ ở quận 6. Mẹ tôi mát tay lắm, nếu như có 3 từ thôi để nói về mẹ tôi, thì đó là: hiền, dịu dàng và thương người.

Tôi từ khi còn nhỏ đã theo ba tôi bán phụ tùng ngoài chợ tân thành, nhà tôi cũng trung bình chứ không khá giả gì. Tôi theo phụ ba, đi đâu ba cũng chở tôi theo. Ba tôi thương tôi lắm, tôi cảm nhận được tình cảm mà ba tôi dành cho tôi. Hôm nào bán không được hàng, hai cha con tôi thường cùng ăn chung ổ bánh mì. Bánh mì ngày xưa rẻ mà ngon lắm, bánh mì Sài gòn, 1000đ một ổ. Đó là món ăn gắn liền với tuổi thơ của tôi.

Ngày Phạm Lý Minh Khoa ra trường

Tốt nghiệp cấp ba tôi thi đậu vào trường đại học Mở, nơi đây tôi định hướng học chuyên ngành quản trị nhân lực. Giấc mơ tôi sau này tốt nghiệp sẽ đỡ đần cho ba trong công việc. Vì cả mẹ và ba đều lớn tuổi cả rồi.

Sự việc tưởng chừng là như vậy. Tuy nhiên cuộc sống không trải đầy hoa hồng. Năm tôi học năm 2 đại học, một buổi sáng đẹp trời,  ba tôi bỗng bị đau bao tử dữ dội. Tôi gọi xe cấp cứu đến chở ba tôi vào bệnh viện Bình Dân. Bác sĩ nói rằng ba tôi bị loét bao tử. Thế nhưng ngày qua ngày, sự việc không những không tiến triển mà di căn thành ung thư. Ba tôi qua đời 9 tháng sau đó.

Trong đám tang ba tôi, tôi đau đến nỗi không thể khóc thành lời. Tôi bị trầm cảm một thời gian dài, không muốn gặp ai, không màng đến công việc kinh doanh. Tôi sa sút và mất tinh thần như rơi vào hố sâu.

Nhưng rồi dần dần những lời động viên của mẹ tôi, tôi nhận ra mình phải thay đổi. Tôi chơi thể thao, sống tích cực hơn và học tập trở lại. Tôi tiếp quản cửa hàng xe đạp Phượng Hoàng như thế đó. Lúc trước khi ba tôi mất, nhà tôi có 3 cửa hàng, tôi gom gọn lại thành 1 và ổn định dần.

Lời hứa định mệnh của tôi.

Trước khi ba tôi mất. Tôi có hứa với ông rằng tôi sẽ cố gắng giữ lại cái nghề mà ba tôi đã làm. Ngồi viết những dòng này, tôi nhớ lại lúc tôi còn nhỏ, phụ ba tôi sửa xe cho khách, tôi thấy ông vô cùng tâm huyết với nghề. Ba tôi dạy tôi: “làm việc gì cũng vậy, con nên đặt cái tâm vào công việc của con, con hết lòng với khách, họ sẽ cảm nhận được sự chân thành”

Tôi nhớ ba tôi nhiều lắm. Tôi thương ba, và thương luôn cái nghề mà ông gắn bó. Ngồi nhớ lại hình ảnh lúc ba tôi nằm trên giường bệnh, chỉ đạo các anh em ở cửa hàng cố gắng làm việc mà tôi không cầm lòng đặng. Tôi hứa với ông sẽ cố gắng hết mình, làm việc và cống hiến bằng cả trái tim.

Sau đó tôi lấy lại tinh thần và quyết tâm thực hiện lời hứa với ba. Ba tuy đã mất, nhưng tôi vẫn may mắn vì còn có mẹ. Mẹ tôi là một hậu phương vững chắc cho cuộc đời tôi. Những điều mà mẹ chỉ dạy, là hành trang vững chắc để tôi bước vào đời.

Những ngày đầu tiên đảm nhiệm vị trí quản lý, đối với tôi thật sự là vô vàn khó khăn và thử thách. Công việc quá mới, tôi không kiểm soát được nữa rồi. Tôi đâm ra sợ, sợ bản thân, sợ công việc và không tin vào khả năng của mình. Người ta nói, thương trường là chiến trường. Những đối thủ khác họ được dịp lại càng lấn lướt hơn. Thời điểm đó tôi rất nhớ ba, mỗi đêm nằm ngủ tôi mong rằng ba tôi sẽ chỉ dạy cho tôi một điều gì đó để có thể vận hành và quản lý tốt. Nhưng không, tôi chẳng thấy ba tôi về…

Lời khuyên của mẹ dành cho Khoa

Mẹ tôi là một Phật tử, bà rất hay đi chùa. Tôi thường chở mẹ đi chùa và dần dần cùng mẹ đi nghe những bài thuyết giảng của các Thầy. Đúng là Phật Pháp nhiệm màu. Tôi không những không buồn và hoang mang nữa, dần dần lối đi đã mở ra trong tôi. Tôi đi học những khoá học về quản trị, về cách giao tiếp con người nhưng vẫn trên tinh thần nhà Phật. Chính những điều đó đã giúp tôi có thể kiểm soát và dần ổn định cửa hàng.

Xe đạp Phượng Hoàng là cái tên mà những năm 2000. Người dân quận 5, quận 6 và các quận lân cận tiếp giáp ắt hẳn không còn xa lạ. Tôi lúc nhỏ đi học vẫn luôn tự hào với bạn bè của mình rằng. Chiếc xe các bạn đang dùng được bán tại cửa hàng nhà tôi. Tôi lúc nhỏ chỉ nghĩ như thế thì tự nhiên lại thấy vui.

Tiếp quản xe điện Phượng Hoàng

Đến những năm 2016 tôi chính thức tiếp quản xe đạp Phượng Hoàng. Lúc này trên thị trường có nhiều nơi họ đồng thời cũng treo biển hiệu là xe đạp Phượng Hoàng. Việc này làm ảnh hưởng rất lớn đến uy tín và gây sự hiểu nhầm cho các quý khách hàng. Nhận thấy điều này, tôi quyết định thay đổi thành xe điện Phượng Hoàng trước khi chuyển hẳn thành xe điện Smile như ngày nay.

Ngày nay xe điện Smile được mọi người biết và đặt cho một cái tên thân quen – Xe điện mỉm cười. Xe điện Smile được sinh ra trong hoài bão, khát khao của một cậu trai trẻ muốn mang đến cho quý khách hàng sản phẩm chất lượng, đẹp mà giá cả thật sự hợp lý.

Cho đến ngày khai sinh ra Xe Điện Smile.

Xe điện Smile không hoành tráng lệ như những shop xe điện khác. Không thuê chân dài, người mẫu chụp ảnh tưng bừng. Cũng bởi vì tại nơi đây, Xe điện Smile cốt mang lại giá trị thực sự cho khách hàng. Những người chủ thật sự giúp đỡ xe điện Smile đạt được những thành tựu nhất định như thế này đây.

XeDienSmile.com
Xe Điện Smile

Dẫu xe điện Smile sau này có trở thành công ty toàn cầu hay thực hiện những định hướng lớn lao. Tôi không thể nào quên được sự chân thành của quý khách hàng. Mỗi một khách hàng dù chỉ đến bơm cái bánh xe, thay cái ruột xe. Xe điện Smile luôn thành thật cảm ơn. Thay mặt xe điện Smile, Phạm Lý Minh Khoa tôi xin chân thành cảm ơn bà con cô bác, anh chị em gần xa đã ủng hộ. Kính chúc mọi người luôn dồi dào sức khoẻ, vạn sự như ý, vạn điều bình an.

————————————————————————————————————————–

Xem thêm câu chuyện về cuộc đời Phạm Lý Minh Khoa tại: https://www.phamlyminhkhoa.com/pham-ly-minh-khoa-la-ai/

Các bạn có thể xem thêm trang web kinh doanh xe điện của Xe Điện Smile tại đây nhé: https://xediensmile.com

Kết nối với Minh Khoa qua FB các bạn nhé: https://www.facebook.com/phamlyminhkhoa